Có lẽ đông tàn ngập cả xuân
Nàng hương với nhụy khỏa say dần
Môi hồng rạng rỡ làn son thuở
Mắt đẫm tưng bừng vạt cỏ sân
Vẫn ngọn mai vàng lay cổng trước
Hoài bông cúc nhỏ chạm tim lần
Bên người gót xoải mơ nồng vậy
Vọng tiếng nơi lòng đã thoảng ngân
Vãn dạo ai cùng đón buổi xuân
Ngày hoa vội nở đã thêm gần
Mai đầy rộn rã bên làn trúc
Cúc thỏa êm đềm cạnh ngõ lân
Một cõi trời mơ làm đắm cảnh
Ngàn hương sắc gợi để say lần
Tim nồng cứ thoảng vương tràn mãi
Trải nhớ bao chiều quyện đẫm ngân